Thứ tư, 15 Tháng 5 2013 04:31
Thập nhị hiền kinh: Kinh tưởng nhớ
User Rating: / 0
PoorBest 
Share on Facebook

* Trích Kinh Quốc đạo (Thập nhị hiền kinh), "Trường ca Giáo dục Gia đình và Văn hóa Quốc đạo" của Mai Trinh & Hãn Nguyên Nguyễn Nhã.

 

(Người sống và người đã khuất)

Tưởng người chiến sĩ trận vong
Nhớ người đã khuất có công nước nhà
Nhớ cha nhớ mẹ ông bà
Nhớ anh em chị cả nhà thân thương

1. Đêm đêm chớp bể mưa nguồn
Tụng bài tưởng nhớ linh hồn bơ vơ
Nơi hoang địa chốn tiêu sơ
Trận vong chiến sĩ mau về thưởng kinh.

2. Hoa hương đèn nến u linh
Dâng lên nhớ thủa bình sinh chư hồn
Nấm xương chiến địa mỏi mòn
Biết ai còn nhớ hay quên đáy mồ.

3. Gọi hồn tưởng nhớ hồn xưa
Dọc ngang lửa đạn mịt mờ giáo gươm
Nhung y giáp trận nghìn phương
Trăng treo đầu súng có buồn hành trang.

4. Gọi hồn cách trở quan san
Từ xưa dựng nước qua ngàn bể dâu
Những hồn chinh chiến mai sau
Vô danh chiến sĩ hồn đâu thì về.

5. Hồn chìm đáy bể chưa về
Hoặc lang thang nẻo sơn khê mịt mờ
Cỏ cây uất mảnh trăng tơ
Nhớ xưa súng trận tinh cờ hồn bay.

6. Mời hồn vào cuộc tỉnh say
Câu thơ chén rượu mây cài trầm hương
Nơi binh biến chốn văn chương
Văn nhân chiến sĩ bên đường tử sinh.

7. Cuộc cờ bố trận bày binh
Thét loa sấm dậy hịch truyền quân trao
Máu loang thấm đỏ chiến bào
Bờm tung gió cuốn bay vào sử xanh.

8. Chiến công một thủa oai danh
Hồn về từ trận giao tranh nửa chừng
Dạn xuyên thuốc súng còn nồng
Trái tim tử trận - má hồng tàn phai.

9. Mịt mờ mấy nẻo phàm thai
Hồn đi để lụy trang đài bơ vơ
Chiến công ghi khám phụng thờ
Rượu thiêng hóa thánh vần thơ nhập thần.

10. Nước non tưởng nhớ công huân
Mấy lời kinh nguyện mấy tuần hương bay
Khôn thiêng chứng giám lạy này
Tí dân hộ nước thấy ngày phồn vinh.

11. Tiếp đây tụng một thời kinh
Bè mây con gởi về trình mẹ cha
Vân du về cõi ta bà
Cháu con nội ngoại đồng gia kính chờ.

12. Kể từ cha mẹ qua bờ
Chiêm bao con trẻ dật dờ hằng đêm
Song thân tuổi hạc quy tiên
Cháu con còn mãi nỗi niềm tiếc thương.

13. Ngày ngày sắp lại bình gương
Đêm đêm con trải chiếu giường thủa xưa
Nhớ người đi khuất nắng mưa
Tưởng người ấm lạnh mỗi mùa hàn ôn.

14. Áo quần xếp lại dành hương
Cơi trầu bát điếu con thường chút chăm
Như người đi vắng lâu năm
Đêm đêm trong giấc ngủ thầm về chưa.

15. Mẹ cha ngọc dát hương đưa
Chiêm bao nhân ảnh cũng mờ sắc hoa
Con dâng cau ngọc điếu ngà
Bát cơm mã não châu sa mâm vàng.

16. Nhớ ai nước mắt hàng hàng
Thương ai mà giọt chứa chan đêm ngày
Công ơn cha mẹ cao dày
Trung niên con tưởng như ngày bé thơ.

17. Thời kinh dâng lại chốn xưa
Ê a câu chữ vần chưa đánh vần
Ông bà như áng phù vân
Sớm còn tối đã khuất dần non tiên.

18. Võng bà ru tuổi thơ êm
Vầng trăng tơ thả nét duyên cháu nằm
Lời ru dải lụa đêm rằm
Ông bà phải cõi xa xăm chợt về.

19. Cháu từ thơ ấu hoa lê
Trông lên hoa bưởi trông về hoa chanh
Ông bà là buổi thiên thanh
Để cho hoa cháu trên cành tỏa hương.

20. Bây giờ cháu lớn càng thương
Vần xưa cháu ghép hóa hường lời kinh
Kinh thường nhớ lúc bình minh
Hoặc khi cháu đọc một mình canh khuya.

21. Bông hoa tỉ muội còn kia
Sao tình em chị chia lìa đớn đau
Em đi để nước qua cầu
Em đi mây trắng trên đầu còn bay.

22. Lời kinh huynh đệ hôm nay
Lòng em thống thiết từ ngày anh đi
Chị hiền anh cả phân ly
Một mình em biết “lấy gì gặp nhau”.

23. Cô dì chú bác còn đâu
Người thân khuất bóng qua cầu xót xa
Bao năm đầm ấm thiết tha
Giờ tìm đâu… lạ ! Bây giờ tìm đâu.

24. Thời kinh tưởng nhớ nguyện sâu
Âm siêu dương thái là đầu khắc ghi
Con đường Quốc đạo con đi
Có ơn Quốc tổ độ trì con luôn.

25. Đường dài đâu phải mình con
Ông bà cha mẹ theo con đi cùng
Con luôn ghi khắc trong lòng
Bản Kinh tưởng nhớ non sông đời đời.

26. Tưởng gì, nhớ lại người ơi
Cũng là nhắc nhở những người quanh ta
Đừng quên nguồn cội ông cha
Đừng quên công đức để mà noi gương.

27. Noi gương tốt chuyện lẽ thường
Tránh gương xấu mới dễ thương vô cùng
Tưởng rồi đi tới hiệp thông
Người sống người chết đều chung một đường.

28. Con đường Quốc đạo tình thương
Con đường đi tới cội nguồn Việt Nam
Con đường tử tế đàng hoàng
Con đường phát triển Việt Nam hùng cường.